THỜI NIÊN THIẾU
Sinh ra và lớn lên ở vùng sâu của xã phước Tuy, huyện Cần Đước, tỉnh Long an; tuổi thơ tôi luôn gắn liền với tiếng côn trùng kêu rỉ rả suốt đêm, với xung quanh nhà là nước phèn đặt quánh vào mùa khô và ngập lênh láng vào mùa nước nổi. xung quanh tôi là những con người giỏi về lội sông bắt cá, làm ruộng, gặt lúa.
Mẹ tôi như một con cò lặn lội suốt bốn mùa mong đổi về sự đầy đủ cho cả gia đình có 2 anh em.
Cha vì lí do thời cuộc và vì niềm đam mê ca hát đã dong rũi khắp nơi với lời ca - tiếng đàn.
Tôi đã quen với việc ra sông tắm mổi buổi chiều, đi bộ từ nhà đến trường trên những con đường trơn trợt đầy bùn đất. Mùa nước về thì từ nhà đến trường tiểu học Phước Tuy đều nằm trong nước.
Việc học hành thì ..................TỰ LO!
Thi hết cấp 1 tôi và các bạn phải lội bộ ra đến trường tiểu học Tân Ân. Và kết quả thi đa số học sinh Phước Tuy đều qua học thị trấn 2 (hệ B- sau này gọi là bán công).
NHỮNG NGƯỜI BẠN CÙNG THỜI, CHUNG CẢNH, GẦN NHÀ:
NGUYỄN MINH PHƯƠNG (nay là chồng cô Nguyệt- gv Tiếng Anh), công an tỉnh Long An.
PHẠM VƯƠNG VÂN (GV VẬT LÝ- trường Hồng Đức)
NGUYỄN MINH CHIẾN (phó công an Xã Phước TUy), ................
MÌNH VÀ BẠN MINH PHƯƠNG HỌC TIẾP TỤC Ở HỆ B, BẠN CHIẾN VÀ BẠN VÂN HỌC LẠI LỚP 5 ĐỂ NĂM SAU THI TỐT NGHIỆP LẠI.
NGÀY ĐÓ, Có những ước mơ thật to lơn cho mình là: Con đường từ nhà đến trường bớt lầy lội, có xe đạp để không phải đi bộ cả hơn 5 cây số......(TỪ LỚP 6)
Ước mơ ấy đã theo tôi đến khi tôi đã vào lớp 7. Đó là sự cố gắng của cả gia đình tôi, đó là sự chắt chiu từ đồng lương thương binh ít ỏi của cha, sau khi chi phí hết cho cả gia đình có 2 anh em.
Vậy là mình có thể đạp xe đi học rồi đấy nhé! Nhưng phải gởi xe cách nhà khõang hơn 500 metres. Đường đất lầy lội mà!. Không sao! Vậy đã là ước ao rồi còn gì?
KHI Ở TRƯỜNG BÁN CÔNG, MÌNH ĐÃ MAY MẮN GẶP THẦY: NGUYỄN MINH TRIỀU (DẠY LÝ 9 + CHỦ NHIỆM LỚP 9), THẦY NGUYỄN VĂN HIỆN (GV ĐỊA), THẦY PHẠM VĂN KHẢO (GV SỬ) ĐÃ KHƠI DẬY LÒNG HỌC TẬP TRONG MÌNH.
MÌNH ĐÃ HỌC RẤT QUYẾT LIỆT.
NĂM ĐÓ KHÔNG CHỈ THI TỐT NGHIỆP LỚP 9 ĐẬU MÀ CÒN THI ĐỔ VÀO TRƯỜNG THPT CẤP 2 - 3 CẦN ĐƯỚC.
BẠN PHƯƠNG THI VÀO KHỐI B (LÍ, HÓA SINH, KĨ THUẬT)
MÌNH THI KHỐI C (VĂN, SỬ, ĐỊA, TIẾNG ANH)
Năm 1996-1997; lớp 12.

Mẹ tôi như một con cò lặn lội suốt bốn mùa mong đổi về sự đầy đủ cho cả gia đình có 2 anh em.
Cha vì lí do thời cuộc và vì niềm đam mê ca hát đã dong rũi khắp nơi với lời ca - tiếng đàn.
Tôi đã quen với việc ra sông tắm mổi buổi chiều, đi bộ từ nhà đến trường trên những con đường trơn trợt đầy bùn đất. Mùa nước về thì từ nhà đến trường tiểu học Phước Tuy đều nằm trong nước.
Việc học hành thì ..................TỰ LO!
Thi hết cấp 1 tôi và các bạn phải lội bộ ra đến trường tiểu học Tân Ân. Và kết quả thi đa số học sinh Phước Tuy đều qua học thị trấn 2 (hệ B- sau này gọi là bán công).
NHỮNG NGƯỜI BẠN CÙNG THỜI, CHUNG CẢNH, GẦN NHÀ:
NGUYỄN MINH PHƯƠNG (nay là chồng cô Nguyệt- gv Tiếng Anh), công an tỉnh Long An.
PHẠM VƯƠNG VÂN (GV VẬT LÝ- trường Hồng Đức)
NGUYỄN MINH CHIẾN (phó công an Xã Phước TUy), ................
MÌNH VÀ BẠN MINH PHƯƠNG HỌC TIẾP TỤC Ở HỆ B, BẠN CHIẾN VÀ BẠN VÂN HỌC LẠI LỚP 5 ĐỂ NĂM SAU THI TỐT NGHIỆP LẠI.
NGÀY ĐÓ, Có những ước mơ thật to lơn cho mình là: Con đường từ nhà đến trường bớt lầy lội, có xe đạp để không phải đi bộ cả hơn 5 cây số......(TỪ LỚP 6)
Ước mơ ấy đã theo tôi đến khi tôi đã vào lớp 7. Đó là sự cố gắng của cả gia đình tôi, đó là sự chắt chiu từ đồng lương thương binh ít ỏi của cha, sau khi chi phí hết cho cả gia đình có 2 anh em.
Vậy là mình có thể đạp xe đi học rồi đấy nhé! Nhưng phải gởi xe cách nhà khõang hơn 500 metres. Đường đất lầy lội mà!. Không sao! Vậy đã là ước ao rồi còn gì?
KHI Ở TRƯỜNG BÁN CÔNG, MÌNH ĐÃ MAY MẮN GẶP THẦY: NGUYỄN MINH TRIỀU (DẠY LÝ 9 + CHỦ NHIỆM LỚP 9), THẦY NGUYỄN VĂN HIỆN (GV ĐỊA), THẦY PHẠM VĂN KHẢO (GV SỬ) ĐÃ KHƠI DẬY LÒNG HỌC TẬP TRONG MÌNH.
MÌNH ĐÃ HỌC RẤT QUYẾT LIỆT.
NĂM ĐÓ KHÔNG CHỈ THI TỐT NGHIỆP LỚP 9 ĐẬU MÀ CÒN THI ĐỔ VÀO TRƯỜNG THPT CẤP 2 - 3 CẦN ĐƯỚC.
BẠN PHƯƠNG THI VÀO KHỐI B (LÍ, HÓA SINH, KĨ THUẬT)
MÌNH THI KHỐI C (VĂN, SỬ, ĐỊA, TIẾNG ANH)

(Đây là hình chụp tại sau nhà bạn Nguyễn Minh Phương- Ấp 1 xã Phước Tuy- H. Cần Đước.
Nay bạn là chồng cô Phạm Thị Thu Nguyệt- trường THCS TT Cđ 1.)
Năm 1996-1997; lớp 12.
THẾ LÀ MÌNH TỪ 1 HS TRƯỜNG BÁN CÔNG LẠI THI ĐỔ VÀO TRƯỜNG CHÍNH QUI RỒI ĐÓ!
MỘT CHÂN TRỜI MỚI CHO MÌNH ĐÂY!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét